Trang chủ / Đóa hoa trong tôi là…
Đóa hoa trong tôi là…
Tháng 7 năm 2021
Giang Doyoung
Mỹ Hạnh
Đoá hoa trong tôi là niềm hạnh phúc khi được viết lách, được lan toả niềm yêu thích văn chương của mình tới nhiều người.Thật vui khi sân chơi này được nhiều người hưởng ứng đến vậy, từ các em nhỏ cho đến người lớn đều có những tác phẩm chất lượng. Với văn chương thì tuổi tác chẳng có gì quan trọng bởi sự đồng điệu về trái tim đã đưa chúng ta gần nhau hơn.Những câu chuyện ngắn thôi nhưng lại chứa đựng bao tâm huyết, sự sáng tạo của mỗi thí sinh. Biết đến cuộc thi đã được 2 năm, từ đó đến nay tôi chưa ngừng ủng hộ cuộc thi bởi ý nghĩa mà nó mang lại.Với trẻ em đó là cánh cửa để ước mơ, trí tưởng tượng được bay xa, còn với người lớn đó là một tấm vé được trở về tuổi thơ.
Thùy Minh
Đóa hoa đồng thoại trong tôi là chuyến tàu đưa tôi về thân thương ngày thơ ấu, ngày êm đềm trong vòng tay bà nghe kể chuyện ông Bụt, nàng tiên, ngày mơ màng ước mình có cánh để bay, có hài bảy dặm… Cả một miền cổ tích ùa về xanh kí ức tuổi thơ.
Đóa hoa đồng thoại trong tôi là mảnh đất ngọt lành ươm lớn những mầm xanh của trí tưởng tượng và sự sáng tạo. Để từng nhánh cành vươn lên dâng cho đời những đóa hoa thắm sắc tỏa hương.
Đóa hoa đồng thoại trong tôi còn là món quà vô giá cho biết bao tâm hồn. Bởi khi đắm mình trong thế giới của đồng thoại, tâm hồn mỗi người như lắng lại hạt hạt phù sa của ấm áp, thiện lành…
Việt Hòa
Khi tham gia Đóa hoa đồng thoại em rất hào hứng. Em thích nhất là lúc bài của em nhận được thư phản hồi và mong chờ kết quả. Dù em chỉ qua vòng sơ khảo thôi nhưng em rất vui vì sáng tác thêm được một tác phẩm vào bộ sưu tập của mình. Em mong Đóa hoa đồng thoại tổ chức nhiều cuộc thi để lan tỏa văn học Việt Nam đến khắp nơi trên thế giới. ( Em là Vũ Hùng Minh Trí lớp 3A trường TH Mỹ Hưng, Mỹ Lộc, Nam Đinh. Em cám ơn BTC ạ)
Tháng 7 năm 2021
Con Cá La Cà
Đoá hoa trong tôi….. là một loài hoa dại được vun trồng ở vùng cô đơn nhất trên thế giới, đồng thời đó cũng là nơi tươi đẹp nhất trong kí ức của tôi. Nó cắm rễ ở sa mạc hoang vu, cằn cỗi.Người ta bảo rằng sớm muộn gì đoá hoa ấy cũng chết đi. Nhưng nó có khát vọng, nó muốn SỐNG!! Nó bắt đầu học được cách dùng gai nhọn để xua đuổi côn trùng, phơi ra những chiếc lá để tránh ánh nắng thiêu đốt bản thân, kéo dài chiếc rễ nhỏ để hút mạch nước ngầm,..Nó tìm cách để bản thân được sống, được chứng tỏ năng lực. Đoá hoa ấy là đam mê và tham vọng tuổi trẻ của tôi, dù khó khăn đến mấy, chông gai thế nào, đoá hoa ấy vẫn sống mãi và tôi vẫn sẽ viết.
Khánh Huyền
Đoá hoa trong tôi là những cảm xúc nhẹ nhàng và êm dịu. Là cái gì đó buồn vui hay nỗ lực đều đều tìm đến. Có thể nói đó là bến đỗ bình yên mà tôi gửi vào biết bao tình yêu và niềm đam mê tuổi trẻ. Nó thôi thúc tôi tình yêu văn chương nhiệt huyết trong trái tim nóng hổi nơi lồng ngực thổn thức. Cảm ơn vì tất cả . Đoá hoa đồng thoại tôi yêu.
Quỳnh Chi
Đóa hoa trong tôi là niềm vui khi được chia sẻ cùng Đóa hoa đồng thoại…
Tôi không ngần ngại chia sẻ những tác phẩm của mình cho Đóa hoa đồng thoại, bởi vì tôi biết rằng, họ luôn là người biết lắng nghe. Mỗi khi có khúc mắc cần giải đáp trong quá trình hình thành tác phẩm, họ luôn trả lời một cách chu đáo và tận tình.
Nếu được lọt vào vòng trong, tôi cảm thấy rất vui, còn nếu tôi không thể vào vòng trong, tôi biết mình cần phải rút ra bài học từ tác phẩm ấy. Có thể nói đây là sự góp ý rất quan trọng đối với tôi.
Cảm ơn Đóa hoa đồng thoại, vì đã cho tôi cơ hội được chia sẻ niềm đam mê sáng tác của mình.
Cánh Cụt Dango
Đóa hoa trong tôi là một sự trải nghiệm lần đầu tiên được viết ra những câu chuyện mơ ước của mình. Là một học sinh, tôi cũng như bao bạn bè khác, có cho mình một loạt những ý tưởng, những cốt truyện tưởng tượng! Qua cuộc thi “Đóa hoa đồng thoại” một phần là để chúng ta vẽ nên thế giới riêng của bản thân, một phần là để gửi gắm vào từng câu chuyện là một thông điệp ý nghĩa. Không chỉ dành riêng cho trẻ em mà mọi lứa tuổi, vì thế người lớn cũng có thể tìm về tuổi thơ của mình qua những câu chuyện đời thường giản dị hoặc truyền tải những bài học hay bằng cách nhân hóa sự vật, áp dụng thể loại văn tưởng tượng. Tôi mong rằng sân chơi lành mạnh này sẽ được phổ biến rộng rãi trên cả nước và có thể đề cao giá trị tuyệt vời của văn chương hơn nữa!
Tháng 7 năm 2021
Uchiha Haruko
Đóa hoa trong tôi là niềm hạnh phúc khi được viết ra những dòng văn mang lại những cảm xúc thích thú và đong đầy những tình cảm chân thật đến từ chính tâm hồn tôi cho người đọc. Tôi gửi gắm vào đó những thông điệp sâu sắc trên từng dòng văn như muốn gửi tất cả những tâm tư, tình cảm của một học sinh cấp 2 còn dưới mái trường. Tôi tìm tới đóa hoa đồng thoại như một tia sáng, để tôi mang về cho người đọc những hình ảnh tươi đẹp nhất, trong sáng nhất về tuổi thơ ấu, về những thứ tình cảm giản dị, chân thật trong cuộc sống.
Tạ Thị Thúy Ngân
Đóa hoa trong tôi là niềm đam mê được viết, được thỏa sức với nét bút, câu chữ. Rất vui khi được tham gia và đồng hành với Đóa Hoa Đồng Thoại, dù bài dự thi của mình chỉ lọt qua vòng sơ khảo thôi nhưng mình đã rất hạnh phúc. Đến với Đóa Hoa Đồng Thoại, ta như đến với xứ sở không tuổi vậy. Bước vào đó, ta quên mất mình là ai, bao nhiêu tuổi….Chỉ biết hòa vào nhịp điệu của những câu chuyện, những cánh cửa diệu kỳ. Cảm ơn Đóa Hoa Đồng Thoại, cảm ơn vì tất cả. Nhờ có nơi đây mà bao giấc mơ của trẻ nhỏ được ươm mầm, bao tiếc nuối về khung trời ấu thơ của người lớn lại một lần nữa xuôi trở về. Đóa Hoa Đồng Thoại ơi, bay xa nữa, bay xa mãi nữa nhé….
Quỳnh T Trịnh
Đóa hoa đồng thoại trong tôi là những DỊU NGỌT thời thơ trẻ
Là một người yêu thích văn học thiếu nhi, say mê mới thể loại truyện đồng thoại nên với mình “Đóa hoa đồng thoại” là vẻ đẹp dung dưỡng tâm hồn cho mọi lứa tuổi. Như “đóa hoa” dâng tặng hương sắc cho đời, mỗi câu truyện đồng thoại nuôi dưỡng trí tưởng tượng, sự sáng tạo, say mê với thế giới để trái tim rung lên những nhịp đập yêu thương, hướng thiện. Trẻ em đọc truyện đồng thoại để thấy thế giới quanh mình kỳ diệu thế nào, người lớn đọc truyện đồng thoại để “đánh thức” đứa trẻ trong mình từ lâu bị cuộc sống và lo toan thường ngày gạt sang một góc. Cảm ơn các tác giả của bộ Đóa hoa đồng thoại đã mang đến những câu chuyện rất thú vị, ý nghĩa để mỗi lần mở sách lại rộn ràng những niềm vui!
Phùng Minh Phương
Đóa hoa trong tôi là một người bạn luôn lắng nghe tôi. Tôi đang là một học sinh cấp 2. Từ hồi còn học lớp 1, tôi đã tự tay viết những câu truyện văn xuôi ngắn hay những mẩu truyện tranh nhỏ. Nó giúp tôi cảm thấy hứng thú và vui vẻ. Vì thế nên tôi đơ đãng học tập, chỉ chú tâm vào viết truyện. Khi mẹ tôi biết chuyện, mẹ buồn lắm và cấm tôi không được viết hay vẽ truyện gì cả. Từ bấy đến giờ, tôi dừng bặt luôn viết truyện, sợ lại làm tôi lười biếng học hành. Một bữa nọ, khi đang lướt mạng xã hội, tôi thấy cuộc thi đóa hoa đồng thoại, khi đọc những câu truyện của các bạn đã đạt giải, tôi cảm thấy khá thú vị và thử sức xem sao. Tôi viết câu truyện về cuộc sống của tôi… ít ra ai đó cũng đã đọc và thấu hiểu cho tôi. Tôi rất vui khi lọt vào vóng sơ khảo. Vậy cũng vui lắm rồi! Đóa hoa Đồng Thoại như người bạn tốt bên tôi bất cứ khi nào để tôi có thể chia sẻ về cảm súc của mình.Cảm ơn Đóa hoa Đồng thoại rất nhiều!!!
Vy Phuong
Đóa hoa trong tôi là một hướng dương vàng rực. Mạnh mẽ và hi vọng. Là tia sáng khởi đầu tất cả mọi thứ với niềm đam mê của riêng mình. Mình khi trải qua sóng gió áp lực trên con đường học vấn trong những năm đầu cấp 3, những hồn nhiên và niềm đam mê viết truyện như mất đi, để lại con người trống rỗng mệt mỏi lạc bước. Bản thân cũng mất dần sự tự tin về tay nghề viết truyện, cảm giác mất đi thứ mình từng tự hào như tự vứt đi một phần con người của mình, Không viết truyện, tâm hồn mình như mảnh đất khô cằn không sự sống, cảm xúc chỉ còn là màn hình trắng trống trơn… Đến khi năm lớp 11 mình cũng đã quen với cường độ học nhiều, mọi thứ cũng dễ thở hơn so với đầu năm. Sở thích và niềm đam mê viết lách lại âm ỉ bên trong mình, cuộc thi Đóa Hoa đồng thoại như là nơi mình bắt đầu lại sự nghiệp viết lách của mình. Thật tiếc khi rớt ngay từ vòng loại nhưng mình cũng biết hiện tại bản thân tay nghề vẫn còn non và sau 1 năm gác bút giờ viết lại vẫn bị ngượng và không được tốt như trước. Nhưng mình vẫn rất vui khi có thể cầm bút viết lại ^^ Đây không phải là sự kết thúc mà là sự khởi đầu mới của mình. Như hướng dương dù trong tối cuối cùng cũng hướng về một phía duy nhất là mặt trời.
Đoá hoa trong tôi là những cảm xúc nhẹ nhàng và êm dịu. Là cái gì đó buồn vui hay nỗ lực đều đều tìm đến. Có thể nói đó là bến đỗ bình yên mà tôi gửi vào biết bao tình yêu và niềm đam mê tuổi trẻ. Nó thôi thúc tôi tình yêu văn chương nhiệt huyết trong trái tim nóng hổi nơi lồng ngực thổn thức. Cảm ơn vì tất cả . Đoá hoa đồng thoại tôi yêu